Sự theo đuổi lý tưởng
Một phần trong tôi thèm sự an toàn, sự chắc chắn. Nhưng mỗi khi tôi thử tưởng tượng mình bước vào một cuộc sống hoàn toàn có thể dự đoán trước, tôi lại thấy thiếu đi một mảnh ghép của chính mình
Một phần trong tôi thèm sự an toàn, sự chắc chắn. Nhưng mỗi khi tôi thử tưởng tượng mình bước vào một cuộc sống hoàn toàn có thể dự đoán trước, tôi lại thấy thiếu đi một mảnh ghép của chính mình
Tôi học cách chấp nhận cơn đau như một người bạn đồng hành bất đắc dĩ. Tôi không còn nhìn đồng hồ để tính toán pace nữa. Tôi chuyển sang lắng nghe cơ thể
Khủng hoảng không đến trong một ngày, nó đã đến trong thầm lặng, trong một khoảng thời gian dài đã qua, trong sự phớt lờ của tâm trí
Khi mọi dự định đổ vỡ, tôi đã chọn cách chạy ra giữa lòng thành phố để tìm một tấm bản đồ mới, thay vì ngồi lại mà khóc.
Gia đình không phải là một câu khẩu hiệu. Nó là sự gắn bó, là những ngày lười dọn dẹp, là những cuộc cãi vã nhỏ xíu
Tôi đã cố gắng thiết kế những giao diện sao cho thật tốt, nhưng lại thiết kế cuộc đời mình quá tệ
Tôi cố nhớ những khoảnh khắc của hai đứa, như người sợ đánh rơi viên ngọc quý cuối cùng còn sót lại
Không phải là sự giá buốt của thời tiết, mà là sự giá buốt của đời sống, của sự trưởng thành—khi ta phải học cách sống xa những điều từng thuộc về mình
Cái gì tự tay mình làm ra, dù không đẹp, cũng đáng quý. Khiếm khuyết ấy, đôi khi lại khiến nó trở nên đặc biệt, vì nó là duy nhất